Vong Ngày Xanh

Đi Vào Quê Hương




Trò Chơi Của Người Chưa Lớn


 
Tôi vào quê hương bằng cuồn dây thép
Bằng vết chân cùn nhọn hoắt của cha
Theo những thông hào ươm đầy trái phá
Tôi đưa bàn chân cào cấu trên da

Tôi vào quê hương bằng xe Traction
Chiếc xe chở đầy chất nổ ngàn cân
Tôi đặt nó lên xương sườn của mẹ
Thân mẹ a ha thân mẹ tanh bành

Tôi vào quê hương bằng đường nước mắt
Nước mắt bạn bè nước mắt anh em
Tôi lội tôi bơi mệt nhoài trong đó
Máu loang đầu tôi chảy xuống ruột mềm

Tôi vào quê hương theo nòng thép súng
Lửa cháy trong hồn máu chảy trong da
Trên da mặt tôi mọc lên cổ thụ
Cổ thụ sai oằn lựu đạn mọt chê

Tôi vào quê hương theo đoàn cải lương
Đứng lên làm hề đả đảo hoan hô
Lũ trẻ ngu ngơ cười phun nước bọt
Trên mặt mày tôi dưới yếm trên đầu

Tôi vào quê hương mang theo quà tặng
Carbin, thompson, garant, tiểu liên
Dành phát cho nhau mỗi thằng một đứa
Dành phát cho nhau mỗi đứa một thằng

Rồi tôi rời bỏ thành đô
Chông chênh đá dựng hang dò dẫm quanh
Việt Nam rách nát tan tành
Quê hương máu mắt chảy quanh địa cầu.


Huỳnh Hữu Võ
(Hoa Đất Nắng)

Saigòn 1966

Bài thơ này ký tên Hoa Đất Nắng. Tiểu Thuyết Thứ Năm chọn đăng 1966. Nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành ca khúc Đi Vào Quê Hương (1966).



Phạm Duy giới thiệu - Diễm Chi hát

http://www.mediafire.com/?yae3q5o8uz82q2v

 

 


tranh Thanh Trí


Lời Ru Đông Phương



Ru con bằng vòng tay ấm
Cho con âu yếm dịu dàng
Ru con bằng dòng sữa thơm
Cho con biết tình biết ơn
Ru con bằng câu hát ngắn
Cho con mến nhạc và thơ
Ru con bằng mây bằng gió
Cho con lòng chẳng vực bờ
Ru con bằng non bằng đá
Như con dãi nắng dầu mưa
Dạy con không oán không thù
Ru con bằng hoa bằng cỏ
Kết trăng sao làm nôi thơ
Cho mười phương làm máu mủ
Mai sau chẳng sớm bơ vơ.

Tim em là vừng đông sớm
Cho muôn dòng máu căng hồng
Lời ru em dài mật đượm
Cho đời con ngát mười phương
Mắt em là viền nhật nguyệt
Đưa con vào lẽ chân thường
Môi em là hoa vi diệu
Cho hồn con mở triêu dương
Cho đời chẳng còn chia biệt
Cho đời thường giữa vô thường
Em nhớ ru cho con biết
Đường trần như áng mây vương
Em nhớ ru cho con biết
Yêu thương là tiếng đầu lòng
Tâm con là trời vô hạn
Tình yêu là cõi địa đường
Tiếng ru ngàn năm tha thiết
Khơi nên mạch sống Đông phương.


Phạm Thiên Thư


Phạm Duy giới thiệu, Thái Thanh hát

http://www.mediafire.com/?p95r331n73cb777

 

 




Bông Hoa Rừng

Tặng Đoàn Phú Tứ


Trèo lên trên đỉnh non cao
Nghe lời chim gọi, gió dào dạt thưa...
Bỗng đâu gặp gỡ tình cờ,
Cô nàng cao váy ỡm-ờ đứng trông,
Tóc cô gió lẳng lơ chòng,
Nắng vàng rỡn cặp má hồng hồng tươi.
Mắt như nước lặng in trời,
Cánh đào thắm nét miệng cười trong mơ.
Khiến ta lòng những say sưa :
"Phải người ta vẫn đợi chờ, đây chăng?"
Trái tim đếm bước ngập ngừng,
Lại gần ta hỏi ai rằng: "Ai ơi!
Theo đường nước chẩy mây trôi,
Để lòng ra khắp phương trời, ta xem
Ở đây nhắn gió đưa chim,
Ở đâu thiếu nữ trông tìm người yêu.
Tới đây thấy cảnh đìu-hiu,
Phải chăng người ở trên đèo mong ta?"
Bồi hồi, ta đợi lời thưa,
Nhưng cô sơn-nữ hững hờ trông mây...
Sóng rờn đôi mắt lung lay,
Tình xuân nồng đượm đôi mày thanh thanh,
Cười duyên đắm đuối trời tình
Lòng ta như muốn tan thành hư không.
Ta ôm thiếu nữ trong lòng :
Người yêu thoắt biến thành bông hoa rừng.

Bông hoa nay vẫn còn hương,
Lòng ta còn vết đau thương, không cùng,
Đính hoa ở một bên lòng,
Ngàn năm tiếc giấc mơ mòng khi xưa.


Thế Lữ
(Mấy Vần Thơ)



Thái Thanh hát Bông Hoa Rừng

http://www.mediafire.com/?anf351yhtm21iut

 

 





Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung!
Người yêu thoáng qua trong giấc mộng.
Vui nguồn sống mơ
Những ngày mong chờ,
Trách ai đành tâm hững hờ!

Mối tình đầu xuân ai thấu chăng?
Lòng tha thiết buông theo tiếng đàn.
Mơ đời ái ân những ngày phong trần,
Sống trong mộng đẹp ngày xuân.

Ngây thơ giáng huyền đến trong mơ
Lòng anh bớt sầu,
Mộng vàng phút tan theo gió chiều
Biết em về đâu!

Hãy trả lời lòng anh mấy câu,
Tình duyên với em trong kiếp nào?
Xuân còn thắm tươi,
Anh còn mong chờ
Ái ân kẻo tàn ngày mơ!


Hà Thanh hát trên đĩa Continental

http://www.mediafire.com/?1mq1d91xz5rqtc1

 

 


Nguồn photo: VNExpess (năm ngoái)


Hoa Đào Năm Trước



năm ấy xuân tươi
mùa hoa bướm nắng đẹp gió hiền hòa
một chàng thư sinh mải tìm nguồn thơ
đi giữa một rừng hoa
tình xuân thắm nồng ngàn hoa ánh hồng
vườn đào rực rỡ đón xuân sang
chợt nhìn gặp một ánh mắt giai nhân
như tiên giáng trần hiện ra giữa nắng vàng

e ấp bên hoa
người thôn nữ má hồng như màu đào
tình ngoài còn e
mà lòng đã như ghi nhớ ngày gặp nhau
nhẹ quay gót hài còn lưu luyến nhiều
để sầu để nhớ đến mai sau
để lòng người gặp gỡ đã in sâu
bâng khuâng ngỡ ngàng
Đào Nguyên riêng bóng chàng

xuân qua rồi tới
nơi vườn cũ hoa tàn rồi lại nở
tìm về thôn xưa hoa còn đó
nhưng người nào thấy đâu
người đẹp vườn đào gieo bao sầu nhớ
giờ này nơi nao giai nhân mùa cũ
đâu dáng xiêm thẹn thùng
nơi Đào Nguyên mân mê tà áo

bên nét rêu phong
chàng thi sĩ tấc dạ luôn ngậm ngùi
đề một bài thơ
mà lòng ngẩn ngơ thương nhớ người mộng mơ
đào hoa ánh hồng còn đang hé nở
mà lòng thầm nhớ bóng xuân qua
mùa đào nào rạng rỡ với muôn hoa
vi vu gió về gợi bao nhiêu não nề...



Hoàng Oanh hát

http://www.mediafire.com/?use0fi6rporopap

 

 

Thề Non Nước

Y Vân (phổ thơ Tản Đà)


tình bằng nước nước, ý với non thề
nước chưa về, chảy mãi chớ quên non
thề chẳng quên non, hãy nhớ lời nguyền
lại chảy hoài nên non còn đứng trơ

tình bằng những ngóng, ý với trông cùng
suối khô dòng ngày tháng nhớ mong chờ
dù rằng mai đây sóng gió hao gầy
đành mai một tóc đã dầy tuyết sương

trời tây nắng soi, nắng tà dương soi lối
càng phơi nét châu vẻ ngọc phôi pha mãi
kìa non vẫn cao kiếp già như chưa tới
tình non vẫn xanh nước đành quên non hỡi

tình bằng dẫu đá, ý có hao mòn
nước non còn, thề nuớc vẫn chưa quên
này đầu non ơi, biết có mưa nguồn
dù giã biệt, nước đã về cùng non

hội ngộ luôn luôn, nước với non ngàn
bảo non đừng buồn nước chớ quên non
dù rằng hay đi, nước vẫn quay về
ngàn dâu còn, non xanh thì cứ vui

nghìn năm non nước kết đôi
non non nước nước chưa nguôi lời thề

non non nước nước chưa nguôi lời thề



Hoàng Oanh và Mai Hương hát

http://www.mediafire.com/?rvb1o7z7perb3o1

 

 

Bài thơ Mưa Cẩm Giang của nhà giáo Trường Anh đã được nhạc sĩ Anh Việt Thu phổ thành nhạc phẩm Mưa Đêm Nay. Nhạc phẩm này đã đưa thêm một địa danh nữa của tỉnh Tây Ninh vào ký ức nhiều người, sau Tha La Xóm Đạo.



Mưa Cẩm Giang


Thăm thẳm đường trường tôi người cô độc
Mòn gót giày cắm trọ quán đêm nay
Mưa Cẩm Giang như niềm đau ai khóc
Đường sụt sùi trong mấy nẻo truông lầy.
- Cho cốc cà-phê, cô hàng xanh tóc !
 Tôi uống đắng cay, hay mắt em say ?
Nghe đâu đây ai cười lên vỡ ngọc
Thấy đau chúng mình một kiếp trắng tay
Cố tri mấy đứa giờ đâu... lăn lóc.
Ở chực nằm chờ, hay giạt đó đây ?
Tiền thân chúng mình có là con cóc
Thơ nghiến răng cho trời chuyển mưa bay ?
Ta không phải chán đời mà trách móc
Khi những thằng hề không biết múa may
- Cô hàng xanh tóc, cà phê đầy cốc
Miệng em cười nhạt đắng chở màu cay.
Cẩm Giang ôi ! đây ngày xưa tang tóc
Xiềng khua chân rổn rảng kiếp đi đày
Lớp hưng phế xô nghiêng nhà tróc nóc
Mồ những ai nằm trăng lạnh gió lay ?
Cổng biên thùy lòng tham luôn dời cọc
Rồi, với thời gian, người chết, xanh cây !
Cho thêm nữa cà phê, sao em khóc ?
Ta hiểu rồi, lòng đã cảm thương vay
Nhầu nát áo xanh mờ tràn bụi mốc
Chung một thuyền, thơ tâm sự dâng ai
Nước sông Vàm Cỏ nguồn xuôi trong lọc
Có chắc mang hoa về quán ngày mai ?
Cho thêm nữa đi, và em đừng khóc !
Trời hết đêm, rồi nắng dâng ngày
Tôi, tôi là khách lữ hành cô độc
Vỡ lệ nằm nghe mưa quán đêm nay.
     
                   
Trúc Mai hát Mưa Đêm Nay

http://www.mediafire.com/?9ac2b621vatyhh1

 

 






Lênh đênh tiếng ca buồn lắng trong chiều khóc nhân gian sầu.
Bao nhiêu xót xa hờn oán sẽ mang đến muôn ngàn sau.
Ai đi mang theo niềm nhớ, cho người héo hon chờ mong.
Bâng khuâng nhớ nhung thổn thức chia tay ngăn lệ sầu tuôn.

Ôi ! có thương yêu nào dài theo năm tháng cho ân tình sâu.
Vì người cách quan san đời lắm ly tan cho tình phũ phàng.
Ôi ! sống trong điên cuồng ngờ đâu nên nỗi mong chi tìm nhau.
Hồn từng ngất thương đau lòng nát canh thâu. Đâu người yêu dấu ?

Ai hay xót xa lẻ bóng nghe tình gối chăn hững hờ.
Anh ơi gió mưa chìm khuất mái tranh vẫn mơ người xưa.
Cô đơn đắm trong sầu nhớ kiếp nào biết anh còn không !
Bên con khẽ ru hồn héo đêm đêm sống trong hoài mong.

Ôi ! có thương yêu nào dài theo năm tháng cho ân tình sâu.
Vì người cách quan san đời lắm ly tan cho tình phũ phàng.
Ôi ! sống trong điên cuồng ngờ đâu nên nỗi mong chi tìm nhau.
Hồn từng ngất thương đau lòng nát canh thâu. Đâu người yêu dấu ?



Thái Thanh hát

http://www.mediafire.com/?yhcfg2om44neycr



29/10/2011
0 Poster un commentaire

Inscrivez-vous au blog

Soyez prévenu par email des prochaines mises à jour